Page 176 - Các Vị Vua Triều Lý
P. 176
Thì ra trong cơn nguy hiểm, công chúa Lý Nguyệt
Sinh thấy giặc vây kín quá, biết không thoát được,
nhưng nhất định không chịu sa vào tay giặc, nên nàng
liền biến vào một cây chuối đang ra hoa.
Trận đánh hôm ấy, giặc bị thua đau, hao tổn binh
tướng mà vẫn không vượt được sông.
Quân ta chiến thắng liền cho thu binh, sửa sang lại
hào luỹ. Chu Đình Dự đôn đốc xong mọi việc liền nhớ
đến vợ. Chàng đi dọc theo bờ sông tìm kiếm. Vừa đi
chàng vừa gọi thảm thiết:
- Nguyệt Sinh... Nguyệt Sinh...
Trong tiếng gọi khắc khoải của người chồng, nước
sông Cầu tự nhiên dâng cao ngập cả rừng chuối đổ.
Chốc lát nước sông rút xuống, cuốn sạch cả những thân
chuối bị chém trôi đi.
Chu Đình Dự nhìn mãi những thân chuối bập bềnh
trôi về xuôi. Cả rừng chuối đã trôi hết, chỉ có một thân
chuối đang có hoa, không biết tại sao cứ rập rờn quanh
quẩn ngay bên bờ dưới chân chàng. Chàng tự nhiên cảm
động, thấy cây như thấy người, liền khấn:
- Nếu đúng là Lý Nguyệt Sinh của ta, thì cho ta xin
tín vật.
Lời khấn vừa dứt, cây chuối bỗng xoay tròn trên
sóng nước rồi vút một tiếng, thân chuối bị xé rách cả
mảng, thanh Trúc Kiếm bay lên, rơi vào tay Chu Đình
Dự. Chàng thét lên một tiếng, rồi gục xuống. Cây chuối
cũng bay vút lên, ngả xuống bên cạnh chàng.