Page 158 - Bửu Ngôn Du Lịch 3 Miền Tập 2 Trung
P. 158

ĐÀ LẠT (063) •   157


    TUYẾN  THUNG  LŨNG VÀNG,  NÚI  LANGBIAN
    Đây  là  tuyến  về  với  thiên  nhiên.  Theo  đường  Phan  Đình
    Phùng, tiếp vào đường Xô Viết Nghệ Tĩnh. Đến ngã ba Tùng
    Lâm, rẽ phải đi Langbian.
     Bảo tòng Động  vật Tây Nguyên
    Cách trung tâm Đà Lạt lOkm, nằm trên ngọn đồi giữa rừng
    thông, gần ngã ba Tùng Lâm. Trước kia là tu viện Dòng Chúa
    Cứu Thế, xây từ nàm  1948 đến  1950.
       Chủ đề các loại động vật, thực vật đặc hữu của Tây Nguyên.
    Trưng bày trong nhà là tiêu bản các loài côn trùng, bò  sát,
     chim, thú có vú...
       Núi  Bà,  Khu  du  lịch  Longbiong
    Núi Bà (hay Langbian) cao 2.169m (so với mặt biển),  và chỉ   ỗ*
     600m nếu so với Đà Lạt.  Gọi là núi Bà vì dân Đà Lạt nhìn
                                                                 I~.i
     hai đỉnh núi như hai chỏm ngực khỏe mạnh của một ‘bà’ nằm   í o
     ngửa. Người Kho gọi là núi Langbian (Việt hóa là Lâm Viên)
                                                                 K.*
     với một sự tích lãng mạn hơn. Chàng Lang người bộ tộc Lạch   oã
    yêu tha thiết cô Bian người bộ tộc Chỉl. Nhưng hai bộ tộc thù
     nghịch không chấp nhận tinh yểu này đã đẩy đôi tình nhân
    phải  chọn  cái  chết.  Đau  khổ
     và hối hận đã kết hợp người
    Lạch,  người  Chil  đoàn  kết
     trong đại gia đình Kho, và họ
     đã  đặt tên  hai  đỉnh  núi  cao
     nhất là Lang Bian.
       Từ  khu  du  lịch  hoặc  đi
     bộ  hoặc  thuê  xe  u   oát,  một
                                      Núi Bà,  nhìn từ thành phố
     chuyến chở được 6  người, lên
     đỉnh Rada (cao 2.000m). Trên
     đỉnh  Rada  là  rừng thông,  bốn  phía cảnh  như tranh.  Muốn
     lên tận đỉnh núi Bà (2.169m), phải leo bộ vất vả theo đường
     mòn qua rừng.
   153   154   155   156   157   158   159   160   161   162   163