Page 152 - Bửu Ngôn Du Lịch 3 Miền Tập 2 Trung
P. 152
ĐÀ LẠT (063) • 151
Muốn vào thăm nhà thờ này, nhờ các nữ tu ở kế đó mở cửa.
Chùa Thiên vưởng cổ Sót
Còn gọi là chùa Tàu, nằm trên ngọn đồi cao, cảnh đẹp, trên
đường Khe Sanh, cách trung tâm Đà Lạt 5km. Chùa khởi
dựng 1958, rồi về sau tu bổ thêm nhiều. Chùa thuộc dòng
Hoa Nghiêm tông của người Hoa.
Phong cách Hoa ở khắp nơi. Toà nhà tô màu hồng, những
Tứ Đại Thiên Vương... Chánh điện có 3 tượng Phật cao 4m
bằng gỗ trầm hương mạ đồng, thỉnh từ Hồng Kông về năm
1958. Phía sau chùa, trên đồi, giữa rừng thông, là Thích Ca
Phật đài cao 20m. Ngoài vị trí đẹp, nhiều người đến đây để
cầu duyên.
Chùa có một cái ‘bàn xoay’, một đặc sản Đà Lạt. Bạn sẽ ă.
gặp thêm cái bàn xoay ở những điểm tham quan khác. Đó
là một cái bàn tròn, bạn đặt nhẹ tay lên nhưng đừng chạm
to
vào, và người tin vào tâm linh thì cho rằng dùng thần giao
cách cảm mà xoay nó. Trông ngớ ngẩn, nhưng thật ra làm K-1
xoay cái bàn cũng dễ.
Nhà Bảo Tàng tỉnh Lôm Đồng
Số 4 Hùng Vương, Đt 3822 339, www.baotanglamdong.com.
vn. Toà nhà này nguyên của ông Nguyễn Hữu Hào, có con
là Nam Phương hoàng hậu, vỢ vua Bảo Đại. Bảo tàng trưng
bày về văn hóa truyền thống các dân tộc bản địa, các hiện
vật cổ ở di chỉ Cát Tiên.
Tỉnh Lâm Đồng có ba dân tộc thiểu sô bản địa chính là
người Mạ (25.000 người) ở vùng nam Bảo Lộc; người Kơ Ho
(82.000 người) ở từ Di Linh đến quanh Đà Lạt; người Chu
Ru (10.000 người) ở huyện Đơn Dương. Khác với Tây Nguyên
có những làng lớn với nhà rông, nhà dài..., vùng Đà Lạt các
làng dân tộc nhỏ hơn và đơn sơ. Căn nhà sàn cổ truyền bây
giờ đã hiếm thấy. Chỉ có giới phụ nữ vẫn trung thành với
cái váy, chiếc gùi.