Page 17 - Bí Ẩn Mãi Mãi Là Bí Ârn
P. 17
Tương truyền rằng khoảng giữa thế kỷ XVIII (cách đây
hon 200 năm), tại vùng đất do Sùng Chúa Đà cai quản
rộng lớn lắm, rộng đến nỗi nếu một con chim có bay giỏi
đến đâu cũng không thể bay hết được đất của nhà thổ ty.
Để nắm giữ và cai quản vùng đất, thổ ty Sùng Chúa Đà
thường xuyên sử dụng những cuộc tra tấn hành hình đến
man rợ, bởi thế tiếng ác của ông ta được lưu truyền trong
trí nhớ của người Mông nơi đây suốt hơn hai trăm năm.
Quá khứ đã lùi xa, tất nhiên những người trực tiếp
chứng kiến cảnh "đại hình" trên cũng đã trở thành người
thiên cổ. Không có một pho tư liệu sống nào để tìm hiểu rõ
ngọn nguồn về cái cột đá có nhiều giá trị thẩm mỹ mà lại
lưu dấu tàn ác như cột đá ở Đường Thượng.
Cái cột đá giết người được dựng lên từ cuộc chém giết
liên quan đến cô vợ bé ăn ở hai lòng. Thổ ty Sùng Chúa
Đà đã dùng nó để nghiêm khắc xử tử đôi "gian phu dâm
phụ". Cột đá được dựng lên nơi đỉnh núi với phần ngọn
đá được loe ra như hai cái tai, ở giữa có hai lỗ.
Khi một người trưởng thàrứi đứng áp mặt vào cột đá, thì
hai nửa cột đá sẽ trùng khít với hai bờ vai người đó. Nếu
đút hai cánh tay vào hai lỗ được khoét ở hai bên tai thì
bao giờ cũng vừa... khít. Từ đó, cột đá là noi thổ ty thường
tổ chức những cuộc tra tấn trai gái (vi phạm quy định của
hắn): tội nhân thọc tay vào hai lỗ đá khoét tròn trên cột
đá, hai cặp tay bị trói chặt ôm vào thân cột đá.
Mặc cho những cơn gió lạnh run người hay những trưa
hè nắng gắt, hai người cứ thế đứng ngày nọ qua ngày kia