Page 147 - Bệnh Tai Đột Quỵ Và Cách Điều Trị
P. 147
số biểu hiện kín đáo hơn cần lưu ý như mặt bệnh
nhân có thể mất cân xứng: nhân trung hơi lệch qua
một bên so với bình thường; nếp mũi, má bên yếu
thường bị rũ xuống. Nếu nghi ngờ, hãy yêu cầu bệnh
nhân cười vì méo có thể sẽ rõ hơn.
- Tay: Dấu hiệu đột quỵ “rõ mười mươi” là tay
bị liệt. Nhưng trước đó, có thể đã có những diễn tiến
từ từ như: tê mỏi một bên tay; vụng về trong những
thao tác, công việc quen thuộc (ví dụ như gặp khó
khăn khi viết, ăn uống);. Ngoài tay còn một số dấu
hiệu ở chân: đi dễ bị vấp té mà nguyên nhân không
rõ ràng; bước đi khó khăn hoặc nặng nề hơn bình
thường; nhấc chân không lên hoặc dễ bị rơi dép...
- Lời nói: Rõ nhất là một số người đột quỵ bị “á
khẩu” hoặc nói dớ, cảm thấy khó khăn khi nói, hoặc
môi, lưỡi bị cứng, tê. Tuy nhiên, ở một số trường
hỢp, người nghe có thể chưa nhận thấy bất thường
vì thế hãy yêu cầu bệnh nhân nói chuyện với một
vài câu đơn giản một cách mạch lạc. Từ đó, có thể
nhận ra việc bệnh nhân nói không rõ, nói chậm hơn
bình thường hoặc phải gắng sức khi nói.
- Thời gian: Nnững dấu hiệu trên có thể kéo dài
hoặc chỉ thoáng qua nhưng lặp đi lặp lại, có thể xuất
hiện cùng lúc hoặc chỉ một vài dấu hiệu. Đột quỵ là
bệnh cần tuân thủ nghiêm ngặt “thời gian vàng” cấp
cứu. Theo các chuyên gia, bệnh nhân bị đột quỵ cần
phải chuyển ngay đến bệnh viện càng sớm càng tốt,
chỉ trong 3 tiếng đầu xảy ra cơn đột quỵ mới có thể
đảm bảo cho bệnh nhân tránh nguy cơ tử vong và
148 HOÀNG THÚY biên soạn