Page 72 - Bác Của Chúng Ta
P. 72

-  Tôi  thấy  rất  rét.  Ngoài  ra  không biết  chuyện  gì
       khác,  vì  tôi đã hứa với người cán bộ là không ra khỏi
       khách sạn.

           - À! Đúng thế, ở đây rất nghiêm ngặt, vì có nhiều do
       thám ngoại quốc tìm cách lọt vào nước này.
           - Còn anh, Paul, anh làm gì ở đây?

           - Suýt nữa tôi quên nói cho arứi biết nhiệm vụ của
       tôi. Chính bác Cachin đã bảo tôi đến đây xem có đúng
       anh không, và đưa anh đến Moskva.

           -  Thế thì  chúng  ta  đi ngay.  Tôi không  muốn  mất
       nhiều thì giò ở khách sạn này mặc dầu thịt rán và thuốc
       lá rất ngon.

           Đó  là ngày 30  tháng  Sáu  năm  1923,  tuổi  ngoài ba
       mươi, Nguyễn Ái Quốc đến đất nước Lenin đế khảo sát
       "con đường Lenin" và cuộc sống ở đó. Hồi đó có người
       cho nước Nga là một địa ngục, có người bảo nước Nga là

       một thiên đường. Đối vói ông Nguyễn, nước Nga nhất
       định không phải là một địa ngục, nhưng lúc bấy giờ cũng
       chưa  phải  là  một  thiên  đường,  mà  là  một  nước  đang
       xây dựng có nhiều ưu điểm, nhưng tất nhiên chưa kịp
       sửa chữa hết những khuyết điểm. Đây đó, người ta còn
       thấy những vết thương do chiến tranh để lại như những
       cảnh  trẻ  mồ  côi,  thiếu  nhà  ở,  thiếu  lương  thực,  v.v...
       Song, những vết thương đang hàn gắn dần dần. Khắp
       nơi người ta phấn khởi, hăng hái làm việc.



                                   71
   67   68   69   70   71   72   73   74   75   76   77