Page 192 - 40 Năm Thiên Anh Hùng Ca
P. 192
biết nói thế nào đế Bác vui. Nói thế nào cho hết được
tấm lòng của chúng tôi và đồng bào ở địa phương. Nói
sao cho hết được tình cảm của đồng bào miền Nam
đối với Bác... Bỗng chị Khuê nắm chặt hai bàn tay để
trước ngực thưa với Bác:
- Thưa Bác, chúng cháu xin được hôn Bác.
Bác cười.
Trước khi chúng tôi ra về Bác dặn:
- Về trong ấy, các cháu cố gắng chiến đấu giỏi, sản
xuất tốt và phấn đấu học tập. Các cháu nhớ nói với bà
con trong ấy Bác có lời hỏi thăm.
Chúng tôi bước ra xe lòng những lưu luyến vì
những phút thiêng liêng bên Bác không còn nữa.
Nhưng cũng từ phút ấy, chúng tôi thấy mình được
thêm sức mạnh và lớn lên rất nhiều. Hơn lúc nào hết,
tôi nghĩ đến quê hương. Miền Nam, chiến trường đã
dành cho tôi nhiều niềm vinh dự to lớn quá! Miền
Nam ở xa Bác, nhưng lúc nào miền Nam cũng bên Bác,
bên Trung ương Đảng. Chú Phạm Văn Đông đưa
chúng tôi ra xe và căn dặn;
- Các cháu về nhớ làm tốt những lời Bác Hồ đã dạy.
Nhớ nói với bà con thôn xóm chú gửi lời thăm.
Hòng Phú ghi
(Trích từ sách: "Mien Nam trong lòng
Bác", Nxb. Thanh niên, Hà Nội, 1975)