Page 149 - 40 Năm Thiên Anh Hùng Ca
P. 149

càng thấy gắn bó hơn bao giờ hết với con đường tôi
             đã đi và nguyện đi trọn đời: đó là con đường hy sinh
             tất  cả  vì  sự  nghiệp  cách  mạng,  vì  lợi  ích  của  quàn
             chúng, con đường mà Bác Hồ đã dẫn dắt toàn dân ta
             tiến lên.

                 Năm  1968, tôi vô  cùng cảm  động nhận  món quà
             quý của Bác. Chiếc lược làm bằng mảnh xác máy bay
             giặc Mỹ bị bắn rơi trên miền Bắc. Bác gửi lược cho cả
             hai  cháu  Châu và  Quyên  nữa.  Chiếc lược đơn  sơ mà
             sáng đẹp làm sao. Dòng chữ  "Không có gì quý hơn Độc
             lập Tự do" tươi nét trên mặt kim loại trắng như nhắc
             nhở chúng tôi luôn luôn làm theo lời Bác.
                 Giờ đây, mỗi khi cầm lược chải tóc, tôi càng nghĩ
             đến Bác, nhớ những điều Bác dạy.

                 Cuối năm 1968, Bác lại gửi cho tôi chiếc huy hiệu
             có hình ảnh của Người. Vinh dự và cảm động biết bao
             khi đeo chiếc huy hiệu  Bác lên  ngực áo, bên trái tim
             mình. Tôi  hiểu  đây  là  phần  thưởng cao  quý của  Bác
             dành cho  phong trào phụ  nữ miền  Nam. Tôi  hứa cố
             gắng  không  ngừng  để  xứng  đáng với  Bác,  với  đồng
             bào miền Nam yêu quý.

                 Đeo  huy hiệu  Bác Hồ trên  ngực, tôi thấy như lúc
             nào cũng có Bác ở bên mình. Bác luôn luôn nhắc nhở,
             động viên tôi.
                 Nhớ hồi  kháng  chiến  chín  năm,  tôi  đã  giữ chiếc
             huy hiệu Bác Hô như giữ niềm tin sâu sắc. Những lúc
             không đeo lên ngực thì tôi gói chiếc huy hiệu vào một


                                        148
   144   145   146   147   148   149   150   151   152   153   154