Page 143 - 40 Năm Thiên Anh Hùng Ca
P. 143

Người viết rằng: "Đi thăm đúng lúc đó mới có tác dụng
           khuyến khích thêm anh em"... Tuy nhiên, vì điều kiện
           sức  khoẻ  của  Người,  vì  cuộc chiến  tranh  đang trong
           giai  đoạn  quyết  liệt,  khó  đảm  bảo  an  toàn,  nên  Bộ
           Chính trị đã thuyết phục Người hoãn chuyến đi này.

               Năm  1969,  sức  khỏe  của  Người  ngày  một  yếu.
           Trong  những  ngày  cuối  đời,  khi  nằm  trên  giường
           bệnh, dù phải chống chọi với  nỗi đau bệnh tật, song
           mỗi  khi  tỉnh  lại,  câu  đầu  tiên  Chủ  tịch  Hồ  Chí  Minh
           dành để nói, vẫn là những câu hỏi về tình hình chiến
           sự ở miền Nam. ở những giây phút cuối của cuộc đời
           trần  thế,  Người  vẫn  nghĩ  đến  miền  Nam.  Hình  ảnh
           miền  Nam vẫn luôn luôn ở trong trái tim của  Người.
           Ngày 2-9-1969, Chủ tịch Hồ Chí Minh rời xa chúng ta,
           mang  theo  mình  một  khát  vọng,  một  niềm  tin  tất
           thắng:  "Bắc  Nam sum họp xuân  nào vui  hơn" về với
           cõi  vĩnh  hằng.  Người  đã  đi  xa,  nhưng  niềm  tin  của
           Người và chỉ thị:  "Hễ còn một tên xâm lược trên đất
           nước ta thì ta còn phải tiếp tục chiến đấu quét sạch nó
           đi", cùng với lời tiên đoán "đánh cho Mỹ cút, đánh cho
           Ngụy nhào" đã trở thành mệnh lệnh hành động.

               Khát vọng của Người và của cả dân tộc, những lời
           dặn lại trong Di chúc của Người, ý chí giải phóng miền
           Nam, thống nhất Tổ quốc đã đưa cả nước vào trận cuối
           cùng với  niềm  tin  tất thẳng.  Cuộc Tống tiến công nổi
          dậy mùa xuân  1975  đã  thắng lợi.  Miền  Nam  đã hoàn
          toàn  giải  phóng,  hai  miền  Nam  Bắc  đã  sum  họp  một



                                    142
   138   139   140   141   142   143   144   145   146   147   148