Bác Hồ Archives - Thư Viện Tỉnh Bình Thuận https://www.thuvienbinhthuan.com.vn/tag/bac-ho Cổng Vào Tri Thức Tue, 27 Sep 2022 06:54:54 +0000 vi hourly 1 https://wordpress.org/?v=6.7.2 https://www.thuvienbinhthuan.com.vn/wp-content/uploads/2024/12/cropped-logotvbt-32x32.png Bác Hồ Archives - Thư Viện Tỉnh Bình Thuận https://www.thuvienbinhthuan.com.vn/tag/bac-ho 32 32 Bác Hồ với Thuận Hải, Thuận Hải với Bác Hồ : Trích một số báo cáo tham gia hội thảo khoa học https://www.thuvienbinhthuan.com.vn/bac-ho-voi-thuan-hai-thuan-hai.html Tue, 27 Sep 2022 06:52:19 +0000 https://www.thuvienbinhthuan.com.vn/?p=17734 Bác Hồ với Thuận Hải, Thuận Hải với Bác Hồ : Trích một số báo cáo tham gia hội thảo

The post Bác Hồ với Thuận Hải, Thuận Hải với Bác Hồ : Trích một số báo cáo tham gia hội thảo khoa học appeared first on Thư Viện Tỉnh Bình Thuận.

]]>

Bác Hồ với Thuận Hải, Thuận Hải với Bác Hồ : Trích một số báo cáo tham gia hội thảo khoa học. – Thuận Hải : Ban tuyên giáo tỉnh ủy Thuận Hải, 1986. – 162tr. ; 19cm

Tóm tắt: Giới thiệu những câu chuyện mang tình cảm sâu sắc, được tập hợp từ một số báo cáo trong hội thảo khoa học thể hiện tấm lòng biết ơn của nhân dân Thuận Hải đối với Bác Hồ kính yêu.

Kho Địa Chí: DC.000375, DC.000376

 

Views: 376

The post Bác Hồ với Thuận Hải, Thuận Hải với Bác Hồ : Trích một số báo cáo tham gia hội thảo khoa học appeared first on Thư Viện Tỉnh Bình Thuận.

]]>
Bác Hồ với quê hương Bình Thuận https://www.thuvienbinhthuan.com.vn/bac-ho-voi-que-huong-binh-thuan.html Thu, 08 Sep 2022 08:03:50 +0000 https://www.thuvienbinhthuan.com.vn/?p=17300 Bác Hồ với quê hương Bình Thuận. – Hà Nội : Thanh niên, 2010. – 301tr. ; 21cm Tóm tắt: Tập

The post Bác Hồ với quê hương Bình Thuận appeared first on Thư Viện Tỉnh Bình Thuận.

]]>

Bác Hồ với quê hương Bình Thuận. – Hà Nội : Thanh niên, 2010. – 301tr. ; 21cm

Tóm tắt: Tập hợp các sáng tác văn thơ, ca khúc, nhiếp ảnh của nhiều tác giả về Chủ tịch Hồ Chí Minh gắn bó với mảnh đất Bình Thuận (8/1910 – 2/1911) trên hành trình tìm đường cứu nước.

Kho Địa Chí: DC.000771, DC.001225

Views: 1876

The post Bác Hồ với quê hương Bình Thuận appeared first on Thư Viện Tỉnh Bình Thuận.

]]>
Bác Hồ làm báo trên đất Pháp https://www.thuvienbinhthuan.com.vn/bac-ho-lam-bao-tren-dat-phap.html Thu, 02 Jun 2022 01:27:45 +0000 https://www.thuvienbinhthuan.com.vn/?p=15208 Các tác phẩm báo chí của Nguyễn Ái Quốc trên đất Pháp thể hiện tinh thần phê phán chủ nghĩa

The post Bác Hồ làm báo trên đất Pháp appeared first on Thư Viện Tỉnh Bình Thuận.

]]>
Các tác phẩm báo chí của Nguyễn Ái Quốc trên đất Pháp thể hiện tinh thần phê phán chủ nghĩa đế quốc, thực dân Pháp và đòi tự do, bình đẳng cho người lao động.

Một sự trùng hợp của lịch sử là tháng 6 này tròn 110 năm ngày Bác Hồ ra đi tìm đường cứu nước (5-6-1911 – 5-6-2021) và cũng tháng 6 này nền báo chí cách mạng Việt Nam do Người sáng lập chạm mốc 96 năm hình thành và phát triển. Trên hành trình “ba mươi năm bôn ba hải ngoại” ngày ấy, vị lãnh tụ thiên tài của cách mạng Việt Nam không chỉ tìm ra được con đường cứu nước cho dân tộc mà còn tìm ra được thứ vũ khí sắc bén trong công cuộc đấu tranh vì hòa bình độc lập, đó là báo chí.

Những ngày đầu Người đặt chân lên đất Pháp cũng là những tháng ngày đầu tiên tiếp cận với báo chí, nhưng rất nhanh chóng, nhà cách mạng trẻ Nguyễn Ái Quốc đã dùng báo chí như một thứ vũ khí hỗ trợ đắc lực cho mục tiêu cao cả của mình.

Từ thuở ban đầu “Viết rất khó khăn”

Năm 1917, sau những năm tháng bôn ba tại Mỹ, Anh… người thanh niên yêu nước Nguyễn Tất Thành trở về đất Pháp. Chính trong những ngày tháng này, Nguyễn Tất Thành hiểu rằng muốn tiếng nói, tư tưởng của mình được biết đến, không gì tốt hơn, hiệu quả hơn là thông qua phương tiện báo chí. Thuở mới đặt chân lên đất Pháp, Nguyễn Tất Thành – Nguyễn Ái Quốc chưa phải là người giỏi tiếng Pháp. Nhưng với nhà cách mạng trẻ, đã quyết thì phải làm cho bằng được. Người tích cực học tiếng Pháp, bằng đủ mọi cách, học từ sách tới thông qua tiếp xúc hàng ngày, đích đến cuối cùng là vận dụng thành thạo ngôn ngữ Pháp. Để tranh thủ tối đa quỹ thời gian, vừa tự học tiếng Pháp, Nguyễn Ái Quốc vừa song song học viết báo. Sự học này cũng gian nan không kém.

Trần Dân Tiên trong cuốn “Những mẩu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ tịch” đã kể lại buổi đầu học viết báo của Nguyễn Ái Quốc như sau: “Ông Nguyễn nói thật là mình còn kém tiếng Pháp. Người Chủ bút nói: “Điều đó không ngại, có thế nào anh viết thế ấy. Tôi sẽ chữa bài của anh trước khi đưa in. Anh không cần viết dài; năm, sáu dòng cũng được”. Ông Nguyễn bắt đầu viết rất khó khăn. Tin tức về Việt Nam, ông không thiếu, ông thiếu nhất là văn Pháp, ông Nguyễn viết làm hai bản, gửi cho tòa báo một bản, giữ lại một bản. Ông hết sức vui sướng khi thấy bài viết đầu tiên của mình được đăng lên báo. Ông đọc lại bài báo đã in, so sánh và sửa chữa. Ông kiên nhẫn làm theo cách ấy (…). Và ông thành công. Ông bắt đầu vào làng báo từ đó”.

Khổ luyện, kiên trì là một phần, nhưng có thể thể gọi là sự may mắn hay “duyên trời định” cho nhà cách mạng Nguyễn Ái Quốc khi chính trong những ngày đầu học viết báo, trên đất khách quê người xa lạ ấy, Nguyễn Ái Quốc đã có những sự chỉ dẫn quý giá từ bạn bè, đồng nghiệp. Không nhiều người biết rằng, một trong những người đầu tiên tận tình chỉ dẫn Nguyễn Ái Quốc trong những ngày đầu làm báo trên đất Pháp là Jean Laurent Frederick Longuet – cháu ngoại của Karl Marx. Cũng chính ông Jean Laurent Frederick Longuet thời kỳ ấy đang là Chủ nhiệm báo Populaire (Dân chúng), cơ quan của Đảng Xã hội Pháp, là người bất ngờ đưa ra lời mời Nguyễn Ái Quốc cộng tác viết bài cho báo, khuyến khích thuyết phục nhà cách mạng Việt Nam rằng đó là cách làm cho nhân dân Pháp hiểu rõ về sự thật bất công ở Việt Nam.

Có nhiều tư liệu còn cho biết, Nguyễn Ái Quốc còn được ông Marcel Cachin, chủ bút báo L’ Humanité (Nhân đạo) – cơ quan ngôn luận của Đảng Cộng sản Pháp mời cộng tác. Ngoài ra, Người cũng được ông Gaston Monmousseau, Thư ký Tổng Liên đoàn Lao động Pháp, chủ bút báo La Vie d’Ouvriers (Đời sống thợ thuyền) chỉ dẫn cho cách viết báo, bắt đầu từ những mẩu tin cho mục “Tin tức vắn” trên báo La Vie d’Ouvriers.
Đến những bài báo đầu tiên

Những đúc kết, trải nghiệm từ những mẩu tin tưởng chừng bé nhỏ ấy, từ những hướng dẫn tận tình của đồng nghiệp, bạn bè người Pháp, cây bút Nguyễn Ái Quốc ngày càng trở nên vững vàng. “Tâm địa thực dân”, “Vấn đề dân bản xứ” hay “Yêu sách của nhân dân An Nam”… được xem là những bài báo “tầm vóc” đầu tiên của nhà báo Nguyễn Ái Quốc. Bài “Yêu sách của nhân dân An Nam” mà Nguyễn Ái Quốc ký tên đề gửi các đại biểu các nước dự Hội nghị Versailles năm 1919 đã đồng thời được đăng lên 2 tờ báo xuất bản ở Paris là l’Humanité và le Populaire de Paris cùng ngày 18-6-1919. Bài “Vấn đề dân bản xứ ở Đông Dương” đăng trên báo L’Humanité – cơ quan ngôn luận của Đảng Cộng sản Pháp số ra ngày 2-8-1919…

Và ngay từ những bài báo đầu tiên ấy, cây bút Nguyễn Ái Quốc với văn phong và lý lẽ sắc bén đã ngay lập tức thu hút được sự chú ý đặc biệt của độc giả trên đất Pháp. Về sau này, nhiều nhà nghiên cứu đã đồng nhất rằng, các tác phẩm báo chí của Nguyễn Ái Quốc viết trong thời gian hoạt động ở Pháp (1919-1923) thể hiện tinh thần phê phán chủ nghĩa đế quốc, thực dân Pháp và đòi tự do, bình đẳng cho người lao động, đòi quyền độc lập, tự quyết cho các nước thuộc địa.

Sáng lập tờ báo của riêng mình và xác lập “phong cách báo chí Nguyễn Ái Quốc” 

Không chỉ là học viết báo, viết thế nào cho hay, cho sắc, cũng vẫn với quyết tâm “dùng báo chí làm vũ khí tư tưởng sắc bén”, ngay từ những ngày đầu làm báo trên đất Pháp, Nguyễn Ái Quốc sớm nhận ra rằng, để có thể sử dụng vũ khí ấy một cách hiệu quả hơn nữa, thì cần thiết phải tự lập nên một tờ báo riêng. Trong cuốn Những mẩu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ tịch có đoạn hé mở về điều này: “Để mở rộng tuyên truyền đến các thuộc địa, ông Nguyễn cùng các đồng chí của ông ra tờ báo Người cùng khổ – Le Paria do ông là chủ bút kiêm chủ nhiệm. Ông Nguyễn được mọi người cử ra làm cho tờ báo chạy. Vì vậy, ông kiêm cả viết, chủ nhiệm, chủ bút, chữa bài, thủ quỹ, xuất bản và liên lạc”.
Năm 1921, Nguyễn Ái Quốc cùng một số chính khách thành lập Hội Liên hiệp Thuộc địa thì năm 1922, họ lại cùng nhau lập ra tờ báo Le Paria (Người cùng khổ) là cơ quan ngôn luận của Hội. Nhưng ít người biết rằng, để có thể được sự ra đời của Le Paria, Nguyễn Ái Quốc đã phải vượt qua những trở lực không dễ dàng. Chuyện kể rằng, trong một cuộc họp của Ban Thường vụ Hội liên hiệp thuộc địa, Nguyễn Ái Quốc đề nghị mỗi người tham gia sẽ đóng cổ phần là 100 phơ răng để hùn vốn ra báo. Nhưng, không phải ai cũng hưởng ứng việc đóng góp tài chính này, tuy nhiên, vẫn với sự quyết liệt vốn có, Nguyễn Ái Quốc vẫn tìm mọi cách xoay xở để xuất bản Le Paria bằng được. Thậm chí, Chủ nhiệm, chủ bút Nguyễn Ái Quốc đã từng thảo lá thư kêu gọi gửi nhân dân các nước thuộc địa, vừa để “PR cho Người cùng khổ” vừa “kêu gọi độc giả thống thiết”: “Tại sao lại là Người cùng khổ?” – “Người cùng khổ là tờ báo đầu tiên có mục đích thực hiện nhiệm vụ đoàn kết nhân dân các nước thuộc địa với nhau, đoàn kết nhân dân các nước thuộc địa với nhân dân chính quốc đấu tranh chống kẻ thù chung… Hãy gia nhập Hội hợp tác Người cùng khổ và hãy đặt mua dài hạn báo Người cùng khổ”.

Không chỉ là học viết báo, viết thế nào cho hay, cho sắc, cũng vẫn với quyết tâm “dùng báo chí làm vũ khí tư tưởng sắc bén”, ngay từ những ngày đầu làm báo trên đất Pháp, Nguyễn Ái Quốc sớm nhận ra rằng, để có thể sử dụng vũ khí ấy một cách hiệu quả hơn nữa, thì cần thiết phải tự lập nên một tờ báo riêng.

Khó khăn chồng khó khăn, cả về nhân lực lẫn tài chính, lẫn nhiều áp lực khác, nhưng cuối cùng quyết tâm của Chủ nhiệm, chủ bút Nguyễn Ái Quốc đã gặt hái được “trái ngọt”. Ngày 1-4-1922, Le Paria (Người cùng khổ) xuất bản số báo đầu tiên bằng ba thứ tiếng Pháp, Ả rập và Trung Quốc. Từng nhọc nhằn tìm chi phí để ra báo, giờ Chủ nhiệm, chủ bút kiêm phát hành Nguyễn Ái Quốc lại nhọc nhằn, tìm cách phát hành từng tờ báo. Chuyện kể rằng: Le Paria ban đầu gửi bán ở các sạp báo không chạy mấy. Nguyễn Ái Quốc bèn làm cách khác. Ông mang báo đến các buổi mít tinh phát cho dân chúng, rồi lên diễn đàn nói: “Các bạn thân mến, báo Người cùng khổ phát không nhưng tôi hết sức cảm ơn nếu các bạn vui lòng quyên góp giúp ít nhiều để giúp chúng tôi trả tiền in. Một xu, một quan, nhiều ít cũng tốt”.

Mặc dù báo Người cùng khổ chỉ xuất bản được 4 năm, từ tháng 4-1922 đến tháng 4-1926, ra được 38 số, mỗi kỳ xuất bản trên dưới 5.000 bản nhưng thực sự, như nhìn nhận của nhiều sử gia, Le Paria đã vạch trần chính sách đàn áp, bóc lột dã man của chủ nghĩa đế quốc nói chung và đế quốc Pháp nói riêng, thúc đẩy các dân tộc bị áp bức nổi dậy đấu tranh cách mạng.

Cũng vì vừa chạy vạy lo kinh phí, lo phát hành, những ngày ấy, Nguyễn Ái Quốc vẫn phải viết báo, số nào gần như Người cũng viết. Có những số báo Nguyễn Ái Quốc viết đến 3-4 bài. Không những viết cho “báo nhà” Le Paria, Nguyễn Ái Quốc còn viết cho rất nhiều tờ báo khác như L’Humanité, La Vie Ouvrière… Được trui rèn trong những tháng ngày gian khó ấy, rất nhanh, Nguyễn Ái Quốc đã lập nên phong cách báo chí mang tên mình. Nói như luật sư Max Clainville Blonconrt: “Nguyễn Ái Quốc đã đóng góp rất nhiều cho tờ báo… Tất cả những bài và tranh ký tên Nguyễn Ái Quốc trên báo Le Paria mang một màu sắc đặc biệt: đó là tinh thần đấu tranh cách mạng triệt để và quyết tâm chống chủ nghĩa thực dân. Xem, đọc bài và tranh đó người ta thấy rõ tác giả có một tinh thần tiến công rất chủ động và rất thông minh”…

Ngay từ những ngày đầu viết báo trên đất Pháp ấy, Nguyễn Ái Quốc – Hồ Chí Minh đã thực sự thành công trong việc sử dụng “báo chí là vũ khí sắc bén” trong hành trình cách mạng của mình.

(Sưu tầm)

Views: 744

The post Bác Hồ làm báo trên đất Pháp appeared first on Thư Viện Tỉnh Bình Thuận.

]]>
Nhớ Bác Hồ về quê năm xưa https://www.thuvienbinhthuan.com.vn/nho-bac-ho-ve-que-nam-xua.html Thu, 28 Apr 2022 08:04:06 +0000 https://www.thuvienbinhthuan.com.vn/?p=14369 Ngày 9-12-1961, Bác Hồ về thăm quê lần thứ 2 sau 50 năm xa quê tìm đường cứu nước .

The post Nhớ Bác Hồ về quê năm xưa appeared first on Thư Viện Tỉnh Bình Thuận.

]]>
Ngày 9-12-1961, Bác Hồ về thăm quê lần thứ 2 sau 50 năm xa quê tìm đường cứu nước . Ngày đó đã cách đây 47 năm. Mới đây nhân kỷ niệm 118 năm ngày sinh của Người và cũng là dịp toàn Đảng, toàn dân ta đi vào bước hai Cuộc vận động “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”, chúng tôi lại có dịp trở lại thăm Nghệ An quê Người.

Cảnh sắc, con người và nhất là những chương trình “làm theo” đầy ý nghĩa của những người xứ Nghệ đã gợi cho chúng tôi, những người đã được sống và công tác lâu năm ở quê Bác những kỷ niệm khó quên, những bài học nằm lòng trong những ngày được phục vụ Bác, được chứng kiến nghĩa tình của vị lãnh tụ kính yêu đối với “quê hương nghĩa nặng, tình sâu”.

Kính già, yêu trẻ

Đó là những ngày đầu tháng 12-1961, trời khá rét. Chúng tôi ra sân bay Vinh trước giờ quy định đến 3 giờ. Vậy mà sân bay đã chật kín người. Nhân dân thành phố Vinh, huyện Nghi Lộc, Nam Đàn và các huyện khá xa trung tâm nghe tin Bác Hồ về thăm đã cơm nắm, cơm đùm xuống Vinh từ hôm trước để được đón Người. Khi máy bay chở Bác hạ cánh, cả ngàn người đứng dậy vỗ tay. Tiếng hoan hô càng to hơn, liên tục hơn khi Bác Hồ trong bộ áo quần ka-ki giản dị bước xuống máy bay. Các đồng chí lãnh đạo tỉnh, lãnh đạo Quân khu đã đến tận cầu thang máy bay để đón Bác. Mọi người dán mắt vào từng cử chỉ của Bác. Tưởng Bác sẽ dừng lại bắt tay các vị lãnh đạo của Quân khu, của tỉnh trước. Nhưng không. Người nhìn bao quát khung cảnh đón tiếp rồi bước thẳng tới vị trí các vị lão thành mặc áo đỏ, màu áo truyền thống Xô viết Nghệ Tĩnh, bắt tay thân thiết các cụ rồi Bác quay lại sà đến với các cháu thiếu nhi đang vừa vẫy hoa, vừa chạy ùa đến phía Người. Sau đó Bác của chúng ta mới quay về bắt tay các đồng chí lãnh đạo tỉnh và Quân khu.

Trước khi rời sân bay về thành phố một hành động nhỏ của Người mà mãi mãi sau này vẫn là một bài học của những Người được chứng kiến. Tỉnh còn nghèo nhưng vẫn chuẩn bị một chiếc xe tốt nhất mui trần, có kết hoa để trân trọng mời Bác. Khi đồng chí Bí thư Tỉnh uỷ mời Người lên chiếc xe kết hoa, Người đã quay lại mời cụ Chủ tịch MTTQ tỉnh lớn tuổi hơn lên xe có kết hoa, còn mình thì nhanh nhẹn lên chiếc xe com-măng-ca bình thường để về thành phố. Bài học kính già, yêu trẻ qua hành động của Người còn thấm thía hơn biết bao giờ giảng thuyết trên bục.

Chăm lo người lao động

Đến thăm Nhà máy cơ khí Vinh vào chiều 9-12-1961. Trước giờ hẹn, Bác đến, nhà máy đã cho công nhân xếp hai hàng ở cổng chính để đón. Đúng giờ hẹn, Người đã có mặt. Vẫn trong bộ ka-ki giản dị, đôi dép đơn sơ, Bác nhanh nhẹn giơ tay vẫy cán bộ công nhân và rẽ sang lối nhỏ đi thẳng xuống khu nhà ăn tập thể. Người đầu tiên Bác nắm tay thân thiết hỏi là chị cấp dưỡng. Bác dỡ lồng bàn trên từng mâm, đếm món ăn vẻ mặt hài lòng. Bỗng với giọng nửa đùa, nửa thật, Người hỏi chị cấp dưỡng: “Bữa nào công nhân cũng được ăn ba món thế này hay hôm nay “diễn” để Bác xem”. Khi biết công đoàn ở đây rất chú ý chăm lo bữa ăn của công nhân, Bác nói với đồng chí Đậu Minh Hải, Bí thư Đảng ủy: “Bác khen các chú. Phải chăm lo sức khoẻ cho người lao động. Bởi chính họ mới là người làm ra sản phẩm, quyết định chất lượng sản phẩm của nhà máy”. Đồng chí Trần Kinh, giám đốc nhà máy mời Bác vào thăm phân xưởng điện. Khi được báo cáo chúng ta toàn dùng máy tiện T8M12 do nhà máy Cơ khí trung quy mô Hà Nội sản xuất Người rất vui. Bác dừng lại bên các máy tiện bu-lông, ê-cu của anh Tri, chị Liên, xem từng sản phẩm. Bỗng Người ra hiệu cho thợ tiện trẻ Nguyễn Thị Liên dừng máy. Mọi người đang ngạc nhiên, Bí thư Hải, giám đốc Kinh tỏ vẻ lo lắng. Bác đặt tay lên vai cô Liên nói nhẹ nhàng “Cháu vận hành máy mà đội mũ bảo hiểm chưa gọn, tóc còn xoà ra ngoài. Máy chạy nhanh dễ cuốn tóc gây tai nạn. Chưa nói, con gái mà hỏng tóc là hỏng cả “góc con người” nữa”. Nói xong Bác quay lại căn dặn các đồng chí lãnh đạo nhà máy phải làm tốt việc bảo hộ lao động cho công nhân. Có mũ bảo hộ, có găng, có ủng nhưng phải thường xuyên kiểm tra, hướng dẫn cách sử dụng để bảo vệ an toàn cho người lao động. Tôi quan sát Nguyễn Thị Liên và các nữ công nhân đang đứng máy. Họ vừa sửa lại mũ bảo hộ, đeo lại găng tay nhưng mắt người nào cũng rơm rớm cảm động. Bác đâu có chỉ vào thăm, xem thao diễn. Bác đến với người lao động như một người cha đến với những đứa con của mình.

Ngày 10-12-1961, sau khi đi thăm hợp tác xã Vĩnh Thành (Yên Thành) đơn vị điển hình về trồng cây cả nước về, máy bay trực thăng của  Bác hạ xuống sân của khu công an vũ trang tỉnh. Đồng chí Bí thư Tỉnh uỷ và lãnh đạo khu công an vũ trang tình mời Người vào nghỉ ở phòng khách. Cà phê được bưng ra mời Bác và đoàn cán bộ cùng đi. Các đồng chí lãnh đạo tỉnh mời Bác mấy lần nhưng Người vẫn chưa uống, mắt cứ nhìn ra phía chiếc trực thăng đỗ. Ở đó hai phi công người Liên Xô đang lau cánh quạt máy bay (hồi đó lái máy bay đưa Bác đi còn do các phi công Liên Xô phụ trách). Bỗng Người quay lại hỏi một đồng chí sĩ quan chỉ huy khu công an vũ trang: “Các đồng chí đã mang cà phê ra mời các đồng chí phi công chưa?”. Chúng tôi quan sát, Bác chỉ nhấp chén cà phê của mình khi đã nhìn thấy các đồng chí phi công đã nhận được tách cà phê. Từ một cử chỉ nhỏ của một lãnh tụ vĩ đại đối với người lao động bình thường nhưng có sức giáo dục hơn cả ngàn trang diễn văn “vì dân” sáo rỗng.

Bài học về công bằng

Cũng trong ngày 10-12-1961, Bác lên miền Tây Nghệ An thăm nông trường Đông Hiếu, một trong những nông trường có phong trào chăn nuôi giỏi của khối nông trường miền Bắc hồi đó. Bác và các đồng chí lãnh đạo tỉnh đi máy bay trực thăng. Chúng tôi, những nhà báo đi phục vụ và một số cán bộ của tỉnh phải đi ôtô lên trước để chờ đón Bác. Sân bay là một bãi đất đỏ mới được san bằng. Chúng tôi quần áo chỉnh tề ngồi đợi ở nơi máy bay sẽ đỗ. Khi máy bay trực thăng hạ cánh, cánh quạt máy bay quay  mạnh, đất đỏ mới san bay mù mịt. Khi máy bay đỗ ổn định thì quần áo, đầu tóc chúng tôi bị phủ một màu đất đỏ. Người từ trên máy bay bước xuống thấy chúng tôi đứa nào cũng chỉ còn hai con mắt nhưng vẫn lao vào “tác nghiệp”. Bác đi thẳng tới chỗ phóng viên báo chí đứng tỏ vẻ ái ngại. Người nói: “Các chú vất vả vì Bác quá. Bây giờ Bác thưởng các cô, các chú một kiểu ảnh kỷ niệm với Bác”. Nghe Bác nói, chúng tôi như quên hết mệt nhọc, ai cũng phủi tan bụi đất, sửa sang quần áo để vào chụp ảnh với Người. Khi mọi người đã vào đứng thành hàng quanh Bác thì một đồng chí quay phim được đi cùng Bác trên máy bay vừa xuống cũng chạy vội đứng vào để chụp ảnh. Bác nhìn đồng chí phóng viên quay phim quần áo sạch sẽ rồi đi tới, nói trong tiếng cười: “Chú ni đi máy bay, không có công, không được thưởng”. Nói xong Bác cười hiền lành, tất cả chúng tôi sung sướng vỗ tay vì được Bác thưởng.

Nhân kỷ niệm 118 năm ngày sinh của Người và cả nước đi vào bước hai Cuộc vận động “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”, tôi xin kể lại mấy chuyện nhỏ trong nhiều mẩu chuyện mà chúng tôi ghi nhận được trong một chuyến vinh dự được phục vụ Người. Bà con Nghệ An cũng ghi nhớ và kể lại cho các thế hệ con cháu của mình về tấm gương đạo đức của Người, một người con ưu tú của quê hương. Tỉnh uỷ Nghệ An trong đợt này cũng khẳng định: Học Bác thì học cả đời nhưng làm theo Bác thì phải từ những việc nhỏ nhất. Dù nhỏ, dù lớn nhưng cái quan trọng nhất là phải từ tấm lòng, một tấm lòng vì dân, một tấm lòng “lo cho tất cả chỉ quên mình” của Bác Hồ vô vàn kính yêu.

 

Thanh Phong

Nguồn: TẠP CHÍ LỊCH SỬ ĐẢNG. 16/5/2008.

Views: 1499

The post Nhớ Bác Hồ về quê năm xưa appeared first on Thư Viện Tỉnh Bình Thuận.

]]>
Ấn tượng sâu sắc nhất https://www.thuvienbinhthuan.com.vn/an-tuong-sau-sac-nhat.html Thu, 28 Apr 2022 08:00:00 +0000 https://www.thuvienbinhthuan.com.vn/?p=14364 “Trong những năm công tác và học tập ở miền Bắc, tôi vinh dự được gặp Bác Hồ đến mấy

The post Ấn tượng sâu sắc nhất appeared first on Thư Viện Tỉnh Bình Thuận.

]]>
“Trong những năm công tác và học tập ở miền Bắc, tôi vinh dự được gặp Bác Hồ đến mấy lần, nhưng lần gặp Bác năm 1964, trước lúc trở về miền Nam chiến đấu đã để lại trong tôi ấn tượng sâu sắc nhất”. Ông Võ Văn Bảy (ảnh) ở tổ 46, phường Mỹ An (quận Ngũ Hành Sơn), Đà Nẵng đã bộc bạch điều đó trong khi trò chuyện với chúng tôi.

… Ngày 5-8-1964, Mỹ dựng lên “Sự kiện Vịnh Bắc Bộ” nhằm leo thang chiến tranh, đánh phá miền Bắc bằng không quân, hải quân và đưa quân vào miềnNam để cứu nguy cho quân ngụy đang bị thua đau ở khắp nơi. Cách mạng ViệtNam bước sang một giai đoạn mới – giai đoạn trực tiếp đương đầu với quân Mỹ xâm lược. Lúc này, tôi đang là Phó Chủ nhiệm Khoa Hóa học của Trường Sĩ quan Lục quân 1, được triệu tập gấp về Trạm 66 ở Hà Nội để nhận nhiệm vụ mới. Tại đây, 20 cán bộ từ nhiều đơn vị được học tập về tình hình mới và chuẩn bị vàoNam, tăng cường cho các quân khu và sư đoàn.

Tối ngày 9-9 (1964), chúng tôi đang tập trung tại nhà khách Tổng cục Chính trị để dự bữa cơm thân mật do Bộ Quốc phòng tổ chức, thì nghe đồng chí Song Hào – Cục trưởng Cục Cán bộ thông báo là Bác Hồ sẽ đến thăm và dặn dò trước khi lên đường. Được tin ấy, chúng tôi vô cùng phấn chấn, ai cũng chăm chăm nhìn ra phía cổng.

Khoảng 10 phút sau, Bác Hồ và các đồng chí Trường Chinh, Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp và Phạm Hùng cùng đến. Bác bước xuống xe, giơ tay vẫy chào mọi người và đi thẳng xuống kiểm tra khu vực nhà bếp, nhà ăn của đơn vị, rồi mới trở lên phòng họp, nơi chúng tôi đang ngồi đợi.

Đại tướng Võ Nguyên Giáp giới thiệu:

– Nghe tin các đồng chí chuẩn bị vào Nam, Bác Hồ cùng các anh trong Bộ Chính trị, Chính phủ đến thăm và dự bữa cơm thân mật với các đồng chí.

– Chúng tôi vui mừng vỗ tay hoan hô thật lâu. Bác đứng lên ra hiệu dừng lại và ân cần căn dặn:

– Bác rất mừng vì nghe tin các chú đã sẵn sàng vào cùng đồng bào và chiến sĩ miền Nam thực hiện nhiệm vụ trong tình hình mới. Sau 10 năm chiến đấu kiên cường, ta đã đánh cho quân ngụy thất bại nặng nề.

Ngụy thua, Mỹ sẽ nhảy vào – Bác cười – Mỹ nhảy vào để đón các chú đấy – Rồi Người nhấn mạnh: Miền Nam đã gian khổ và ác liệt, nay lại càng gian khổ và ác liệt hơn nữa. Chúng ta phải chuẩn bị mọi mặt để đối phó với con ác thú. Các chú cần đi nhanh, sớm hòa nhập chiến trường, cùng các chú trong ấy chuẩn bị đối phó với tình hình mới. Chúc các chú sức khỏe, an toàn và thắng lợi. Bộ Chính trị, Chính phủ và Bác đón chờ tin chiến thắng của các chú.

Đoạn, Bác quay sang Đại tướng Võ Nguyên Giáp và Đại tá Võ Bẩm – phụ trách đường dây 559, ôn tồn bảo:

– Chú Giáp và chú Bẩm cố gắng tạo điều kiện cho các chú đi vào chiến trường được nhanh, sớm và bảo đảm sức khỏe!

– … Bác ân cần bắt tay 20 anh em chúng tôi và cùng với chúng tôi đi sang phòng ăn ở gần đó. Tôi rất vui vì trong 20 cán bộ vào Nam đợt này thì 19 người là sĩ quan cao cấp, chỉ có tôi mới mang quân hàm đại úy. Lại càng vinh dự hơn là trong bữa cơm tiễn đưa hôm ấy, tôi được ngồi cùng bàn với Bác. Người trìu mến nhìn tôi và hỏi:

– Cháu quê ở đâu? Năm nay bao nhiêu tuổi?

Tôi lễ phép đáp:

– Thưa Bác! Cháu 35 tuổi, quê ở Quảng Ngãi.

– Bác liền bảo:

– Quảng Ngãi là quê hương của Đội Du kích Ba Tơ anh hùng. Những năm qua, nhân dân Quảng Ngãi nổi tiếng kiên cường. Chú vào Nam, cố gắng phát huy truyền thống cách mạng của quê hương cho tốt, luôn luôn nêu cao sáng tạo trong chiến đấu và công tác…

Vào chiến trường, ông Bảy được phân công làm Trưởng ban Hóa học Quân khu 5 và lời dặn dò của Bác “luôn luôn nêu cao sáng tạo” đã âm vang và thôi thúc ông trong suốt cuộc đời. Ông chủ động tham mưu xây dựng mạng lưới phòng hóa từ quân khu đến cơ sở. Thiếu khí tài trang bị cho bộ đội, ông đề xuất lãnh đạo phát động phong trào làm khí tài phòng hóa ứng dụng và trực tiếp hướng dẫn đội ngũ cán bộ làm được nhiều khí tài ứng dụng như mặt trùm phòng độc, mạng phòng độc, bao tiêu độc; đốt cây xoan, vỏ dừa làm than lọc khói, lọc khí độc; lấy dầu dừa, sun-phát đồng bổ sung vào bao tiêu độc để tăng cường khả năng tiêu độc…

Sau khi nước nhà thống nhất, ông Võ Văn Bảy lại tiếp tục làm nghĩa vụ quốc tế ở Campuchia với nhiều cương vị khác nhau, và trong bất cứ nhiệm vụ nào, ông cũng khắc sâu lời dạy của Bác “luôn luôn nêu cao sáng tạo”. Ông về hưu năm 1995 với quân hàm đại tá và hăng hái tham gia xây dựng địa phương, 6 nhiệm kỳ làm bí thư chi bộ, chi hội trưởng CCB. Hiện nay, dù đã gần 80 tuổi nhưng ông vẫn hết sức năng nổ hoạt động trong các phong trào ở địa phương.

             

                                                                                                                         

Theo báo Đà Nẵng

Nguồn: Tạp chí lịch sử Đảng. 13/5/2008

Views: 0

The post Ấn tượng sâu sắc nhất appeared first on Thư Viện Tỉnh Bình Thuận.

]]>
Những ngày Tết dân tộc của Bác Hồ https://www.thuvienbinhthuan.com.vn/nhung-ngay-tet-dan-toc-cua-bac-ho.html Thu, 28 Apr 2022 07:44:56 +0000 https://www.thuvienbinhthuan.com.vn/?p=14356 Mỗi khi Tết đến, xuân về, không một người Việt Nam nào lại không nhớ đến Bác Hồ – lãnh

The post Những ngày Tết dân tộc của Bác Hồ appeared first on Thư Viện Tỉnh Bình Thuận.

]]>
Mỗi khi Tết đến, xuân về, không một người Việt Nam nào lại không nhớ đến Bác Hồ – lãnh tụ vĩ đại của Cách mạng Việt Nam, Danh nhân văn hóa thế giới, Anh hùng giải phóng dân tộc đã suốt đời hy sinh vì độc lập, tự do của Tổ quốc, vì hạnh phúc của nhân dân. Vào những ngày Tết dân tộc, Người vẫn dành trọn các ngày nghỉ của mình để đi thăm và chúc Tết đồng bào, chiến sỹ.

Đối với Bác, việc đi thăm và chúc Tết này đã thành nền nếp bởi Người cho rằng, đây là cơ hội tốt để hiểu được đầy đủ đời sống của người lao động, là niềm vui, hạnh phúc lớn của người “đầy tớ của nhân dân” khi được tiếp xúc và nghe họ nói về mơ ước, khát vọng và niềm tin của mình về một năm mới đang gõ cửa từng nhà. Đã không ít lần Bác tâm sự, là người dân của một nước bị thực dân đô hộ, Người phải ra đi tìm đường cứu nước từ những năm còn niên thiếu và bắt đầu từ làm phụ bếp trên tầu Latusơ Trêvin, đến làm vườn ở Xanh Ađretro và cào tuyết ở Luân Đôn… không biết đến ngày nghỉ lễ, tết, nên khi nước nhà đã độc lập càng thấy quý trọng những ngày Tết dân tộc. Tuy vậy, với Bác, hạnh phúc lớn nhất trong những ngày Tết này lại ở chỗ được chứng kiến không khí mọi người, mọi nhà đoàn tụ và tận hưởng niềm vui trước những thành quả lao động sau một năm làm việc vất vả.

Vì quan niệm về hạnh phúc đơn giản, nhưng sâu sắc ấy mà kể từ ngày Bác đọc Tuyên ngôn khai sinh ra nước Việt Nam Dân chủ cộng hòa (trừ những năm ở chiến khu Việt Bắc) đến trước khi đi vào cõi vĩnh hằng, hầu như năm nào, Người cũng đi thăm và chúc Tết đồng bào, chiến sỹ. Chương trình này được Bác chỉ thị cho Văn phòng chuẩn bị ngay từ khi kết thúc năm Dương lịch và được Người đôn đốc, kiểm tra rất kỹ trong những ngày giáp Tết. Có những Tết, mặc dù sức khỏe rất yếu, nhưng Bác vẫn muốn được đi thăm nhiều nơi làm cho Văn phòng phải lúng túng khi sắp xếp chương trình và cuối cùng phải nhờ đến Thủ tướng Phạm Văn Đồng thuyết phục, Người mới chấp nhận một chương trình phù hợp với mình. Bác đến với các gia đình công nhân, viên chức: Nguyễn Đình Kỳ, Mai Đình Cường, Nguyễn Phú Lộc, Giáo sư Tôn Thất Tùng, cụ Phạm Văn Hoan (92 tuổi)… ngay trong thời khắc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới; đến với công nhân các nhà máy Cơ khí Trần Hưng Đạo, Dệt kim Đông Xuân, nông dân các HTXNN Lỗ Khê (ngoại thành Hà Nội), Văn Phú (Hà Tây), cán bộ và chiến sỹ bộ đội phòng không và không quân ở sân bay Bạch Mai… ngay trong buổi sáng của ngày mồng một Tết. Bác mang theo mùa xuân của đất trời đến với mọi người, truyền thêm sức mạnh và lòng tin cho từng tập thể, người lao động vững bước vào năm mới với năng suất và hiệu quả mới.

Nhiều cuộc gặp gỡ giữa Bác với những người lao động, nhất là lao động nghèo, đã diễn ra đầy xúc động trong giờ phút đáng nhớ của năm mới. Đó là vào đêm giao thừa của Tết đầu tiên sau ngày Độc lập, Bác và đồng chí Thư ký cùng dò dẫm trong một ngõ tối của phố Sinh Từ đến thăm một người từ tỉnh khác về Hà Nội kéo xe không đủ tiền về quê ăn Tết. Bác đứng nhìn người kéo xe đang lên cơn sốt với tất cả sự thương cảm. Bác lặng lẽ đi ra và dặn Thư ký hôm sau mang thuốc, quà của Người đến thăm hỏi. Xe đi được một đoạn, Bác nói: “30 Tết mà không có Tết” như để nhắc nhở mình về trách nhiệm chăm lo Tết cho những người nghèo. Ngay sáng mồng một, Bác đã mời đồng chí Chủ tịch Ủy ban Hành chính Hà Nội lên phê bình không thực hiện thư của Người về tổ chức Tết, làm cho nhiều gia đình không có Tết và yêu cầu đồng chí Chủ tịch phải sửa chữa ngay khuyết điểm này. Và Tết năm sau, hầu hết các gia đình nghèo đều được hưởng Tết do các đội tuyên truyền phối hợp với nhân dân đường phố vận động tương trợ và giúp đỡ lẫn nhau.

Đêm giao thừa Tết Đinh Dậu (1957), Bác cùng đón Tết với gia đình anh Nguyễn Văn Tảo và 5 gia đình công nhân khác của nhà máy điện Yên Phụ tại khu lao động vừa được xây dựng trên bãi rác Nghĩa Dũng cũ. Đêm giao thừa, cả khu lao động như trong ngày hội với hai niềm vui lớn: được đón Tết trong các căn hộ mới ở khu lao động do nhà máy xây, có đủ điện, nước sinh hoạt và được vinh dự đón Bác đến thăm. Bác chỉ vào nồi bánh chưng đang sôi của gia đình anh Tảo và hỏi cụ thể số lượng bánh, thịt mà từng hộ đã lo được trong Tết này và cả những khó khăn về đời sống, việc làm hiện nay. Bác rất vui trước những tiến bộ về đời sống, nhất là nhà ở của công nhân nhà máy và thân mật nhắc nhở mọi người: “Thương yêu giúp đỡ lẫn nhau. Cố gắng thi đua làm việc và thực hành tiết kiệm”. Những điều Người căn dặn đã trở thành những câu chuyện có ý nghĩa cả trong các bữa ăn của từng gia đình.

Cảm động nhất là cuộc gặp giữa Bác với chị Nguyễn Thị Tín, một người gánh nước thuê ở ngõ 16 Lý Thái Tổ trong đêm 30 giá rét và mưa phùn của Tết Nhâm Dần năm 1962. Chồng mất sớm, một mình chị Tín gánh nước thuê lấy tiền nuôi 4 con còn nhỏ (đứa lớn nhất mới trên 10 tuổi) và đêm 30 này chị vẫn chưa được nghỉ. Với đôi thùng trên vai, chị vừa ra đến ngõ thì gặp Bác. Quá bất ngờ trước sự xuất hiện của Bác, đôi thùng trên vai chị rơi xuống đất. Tay chị run run nắm lấy bàn tay Bác và nói trong sự xúc động chen lẫn tiếng nấc nghẹn ngào:

– Cháu không ngờ lại được Bác đến thăm.

Bác vỗ vai an ủi chị:

– Bác không đến thăm những gia đình như cô thì thăm ai…

– Bước vào nhà, Bác nhìn căn phòng trống tuềnh toàng và trên bàn thờ tổ tiên chỉ có nải chuối xanh, trong khi 4 đứa con của chị đang chia nhau một gói kẹo, một nét buồn hiện lên trên khuôn mặt hiền từ của Người. Bác lấy kẹo chia cho các cháu và lấy chiếc bánh chưng được chuẩn bị sẵn đặt lên bàn thờ. Chị Tín đứng nhìn Bác trong khi hai hàng nước mắt vẫn lăn trên hai gò má xanh xao. Đối với chị, đây thật sự là hạnh phúc lớn và không gì có thể so sánh được mà Bác đã dành cho gia đình mình.

Hình ảnh gia đình chị Tín giữa Thủ đô Hà Nội sau những năm kháng chiến thắng lợi nay vẫn nghèo khổ gợi cho Bác nhớ lại người phu kéo xe đã gặp trong đêm giao thừa của Tết độc lập đầu tiên, làm cho nỗi buồn không vơi và theo Người suốt cả đêm giao thừa ấy.

Bác đến với những tập thể lao động không những chỉ mang ý nghĩa thăm hỏi, động viên, mà còn là dịp để Người chỉ ra phương hướng lớn về hành động của một năm mới vì mục tiêu phát triển của ngành và mục tiêu kinh tế – xã hội của đất nước. Những câu chuyện thân tình, cởi mở giữa Bác và công nhân các nhà máy: Cơ khí Hà Nội, Cơ khí Trần Hưng Đạo, Dệt kim Đông Xuân và Rượu Hà Nội vào đúng sáng mồng một Tết Tân Sửu (1961) đã làm cho Người rất vui khi được biết đời sống của công nhân ít nhiều đã được cải thiện. Tết này gia đình nào cũng có bánh chưng, có thịt và những người bám máy sản xuất được lãnh đạo nhà máy lo chu đáo về vật chất. Bác khuyến khích mọi người năm mới cố gắng hơn nữa, thi đua tăng năng suất và nâng cao chất lượng sản phẩm để năm tới công nhân và nhân dân ta ăn Tết vui hơn, phấn khởi hơn.

Đến với công nhân khu gang thép Thái Nguyên – công trình lớn đầu tiên của ngành công nghiệp gang thép non trẻ nước ta vào dịp Tết Giáp Thìn (1964), Bác hài lòng khi được chứng kiến không khí vui tươi, phấn khởi đón năm mới và mừng thành tích một năm lao động hết mình của những người lao động trên công trường. Bác khẳng định: “Cán bộ và công nhân có thể tự hào rằng sau hơn 3 năm lao động cần cù, tự tay mình đã ngăn sông, xẻ núi, xây dựng một khu gang thép to lớn đầu tiên của nước ta. Mọi người đã góp phần mình vào công nghiệp hóa XHCN…”. Bác nhấn mạnh: “Để làm ra gang thép tốt thì mỗi người công nhân và cán bộ phải tôi luyện tinh thần cách mạng, lập trường giai cấp và ý thức làm chủ phải cứng rắn như thép, như gang…”. Sâu sắc và chân lý biết nhường nào về những lời dạy của Bác trong những giờ phút thiêng liêng của năm mới đối với công nhân gang thép trong sự nghiệp CNH, HĐH đất nước hiện nay.

Đến Tết này là gần 40 cái tết, những người lao động không được đón Bác đến thăm và chúc Tết, nhưng hình ảnh Bác cùng những lời dạy của Người từ những mùa xuân ấy vẫn sống mãi trong lòng những người thợ như những điều kỳ diệu của lòng tin, sự biết ơn làm nên sức mạnh để chúng ta cùng Người bước vào một năm mới tràn đầy sức xuân./.                                                                                                                                           

 

  BQT – TTX

Nguồn: Tạp chí Lịch sử Đảng.7/2/2008.

 

 

Views: 1124

The post Những ngày Tết dân tộc của Bác Hồ appeared first on Thư Viện Tỉnh Bình Thuận.

]]>