Sau khi nắm tình hình địch, Quang Trung quyết định: “Tung toàn bộ lực lượng mở cuộc tiến công chớp nhoáng, đánh thẳng vào trung tâm đầu não của địch ở Thăng Long” và khẳng định: “Chỉ có đánh thẳng vào sào huyệt trung tâm, đập nát thế trận phòng ngự, tiêu diệt những lực lượng chủ lực tinh nhuệ của quân Thanh mới tranh thủ được thời cơ, phát huy cao độ yếu tố bất ngờ, giành thắng lợi quyết định nhanh gọn nhất” (Theo Lịch sử Quân sự Việt Nam, tập 7, Nhà xuất bản Chính trị quốc gia Sự thật, năm 2019). Mục tiêu đầu tiên là đánh đồn Đống Đa, bởi đồn Đống Đa là vị trí hiểm yếu, án ngữ mặt Tây Nam Thăng Long, Ô Chợ Dừa và được coi là cánh cửa để bảo vệ cho mặt Tây của thành. Đập tan được cánh cửa đó, quân Tây Sơn sẽ tạo nên mũi dao sắc nhọn xuyên vào mạng sườn Tôn Sĩ Nghị. Như vậy, trên cơ sở nắm rõ về địch, Quang Trung đã hạ quyết tâm đánh trận Đống Đa-Thăng Long và coi đây là trận then chốt quyết định trong toàn bộ chiến dịch giải phóng Thăng Long.