Cháu là người dân tộc Cà Tu?

Mùa thu năm 1964, tôi là đoàn viên trong đoàn đại biểu Mặt trận dân tộc giải phóng miền Nam, do đồng chí Trần Văn Thành dẫn đầu, ra thăm miền Bắc và dự Hội nghị Quốc tế đoàn kết với nhân dân Việt Nam.

Một buổi sáng tháng mười, xe đưa chúng tôi vào Phủ Chủ tịch. Giữa lòng Hà Nội mà cảnh vật có những nét giống núi rừng quê hương. Ở đây cũng có nhiều cây như cây rừng, có hồ nước trong mát. Những cây dừa trải cành quả trên mặt hồ. Có cây đa rễ chằng chịt như dân tộc Việt Nam có bao nhiêu người anh em.
Đoàn chúng tôi vừa bước xuống xe thì đã thấy Bác đứng chờ ở ngay ngoài sân. Bác ôm hôn thắm thiết đồng chí Trần Văn Thành và từng người trong đoàn.
Chúng tôi xúc động và tràn ngập vui sướng, Theo chân Bác đến dãy bàn tiếp khách kê ngay ngoài vườn đầy hoa thơm và nắng ấm. Thấy tôi mặc bộ quần áo dân tộc Cà Tu, Bác cười bảo:
– Cháu đúng là con gái dân tộc, giữ được tính chất của dân tộc mình
Bác bảo tôi ngồi bên Bác. Vui mừng, sung sướng và xúc động trộn lẫn vào nhau trong lòng tôi.
Lần đầu được gặp Bác, chúng tôi không ngăn nổi xúc động. Chị Ngân, chị Cao và tôi đều khóc. Bác dịu dàng nhìn chúng tôi và nói:
– Các cháu gái đừng khóc, gặp Bác thì phải vui chứ. Các cháu hãy kể chuyện đánh Mỹ và bà con ta ở tiền tuyến cho Bác nghe.
Chúng tôi lau nhanh nước mắt, cùng với cả đoàn quây quần bên Bác, người Cha già thương yêu vô hạn.
Bác  rơm rớm nước mắt khi nhìn em Hồ Văn Bột mang đầy thương tích do bom na pan của giặc Mỹ gây nên. Bác âu yếm bảo em Bột hãy giữ gìn sức khỏe và tố cáo tội ác dã man của đế quốc Mỹ ở miền Nam cho toàn thế giới biết.
Rồi Bác quay sang nhìn tôi, trìu mến hỏi:
– Cháu là người dân tộc Cà Tu, cháu có biết nói tiếng Kinh không?
– Dạ thưa Bác, cháu nói tiếng Kinh được ạ – Tôi lễ phép đáp.
Bác bảo tôi kể cho Bác nghe về tình hình chiến đấu, sản xuất của chiến sĩ và đồng bào, tình hình đời sống của bà con dân tộc, về phong trào thanh niên, phụ nữ, bộ đội, du kích ở vùng người Cà Tu, Cà Tang, Ve, nơi tôi sinh ra và hoạt động.
Tôi thưa với Bác:
– Cháu ra đây là một điều vinh dự, nay vinh dự lớn hơn là được gặp Bác. Không riêng cháu thương, cháu nhớ, mong muốn được gặp bác mà tất cả đồng bào miền Nam, đồng bào các dân tộc, trong đó có người Ve, Cà Tang, Cà Tu rất nhớ và thương Bác nhiều.
Tôi thưa tiếp với Bác là đồng bào Cà Tu cũng như đồng bào các dân tộc miền Nam rất mong muốn đất nước được độc lập, thống nhất, Bắc Nam sum họp một nhà để được sớm đón Bác vô thăm.
(Choang Kring Thêm kể, trích trong cuốn Những lần gặp Bác, NXB Đà Nẵng, 1985)
Trích “Kể chuyện Bác Hồ tập 6”, trang 28– 29; Nxb. Giáo dục Việt Nam, 2017. – 308tr.
Sách hiện có tại Thư viện tỉnh Bình Thuận số 286 đường Trần Hưng Đạo – TP. Phan Thiết!
Phòng Thiếu nhi: TN/VN.030075
Phòng Mượn: MVV.037613

Tác giả bài viết: ntntuyet

Views: 746